Truyện cho béTruyện cho bé
  • Trang chủ
  • Cổ tích việt nam
  • Cổ tích thế giới
  • Truyện ngụ ngôn
  • Truyện dân gian
  • Sống đẹp
  • Nghe kể chuyện cổ tích
    • Nghe kể chuyện cổ tích Việt Nam
    • Nghe kể chuyện cổ tích Thế Giới
Tìm kiếm
  • Truyện cổ grim
  • Truyện tiếng anh
  • Truyện dân gian
  • Nghìn lẻ một đêm
  • Truyện cổ nhà Phật
  • Chuyện kể bé nghe
  • Thơ ca
  • Cổ tích Nhật Bản
  • Thư viện cho con
  • Truyện cổ Ả Rập
  • Truyền thuyết Việt Nam
  • Truyện tiếng anh
  • Truyện xưa tích cũ
  • Tủ sách ba mẹ
  • Văn học dân gian
© 2022 Truyện Cho Con - TruyenChoCon.Com. All Rights Reserved.
Đang đọc: Chỉ cần một người bình thường
Share
Aa
Aa
Truyện cho béTruyện cho bé
Tìm kiếm
  • Trang chủ
  • Cổ tích việt nam
  • Cổ tích thế giới
  • Truyện ngụ ngôn
  • Truyện dân gian
  • Sống đẹp
  • Nghe kể chuyện cổ tích
    • Nghe kể chuyện cổ tích Việt Nam
    • Nghe kể chuyện cổ tích Thế Giới
© 2022 Truyện Cho Con - TruyenChoCon.Com. All Rights Reserved.
Truyện cho bé > Hạt giống tâm hồn > Chỉ cần một người bình thường
Hạt giống tâm hồn

Chỉ cần một người bình thường

Tháng Mười 22, 2017
Share
6 phút đọc
SHARE

Một bà cụ nặng nhọc lê bước trên phố. Bà cụ đi chân đất. Trên tuyết, một đôi trẻ, tay xách lỉnh kỉnh những túi to – vừa nói chuyện vừa cười đến nỗi không để ý thấy bà cụ.

Một người mẹ dẫn hai đứa con nhỏ tới nhà bà ngoại. Họ quá vội nên cũng không để ý.

Một viên chức ôm một chồng sách đi qua. Mải suy nghĩ nên cũng không để ý. 

Bà cụ dùng cả hai tay để khép vạt áo đứt hết khuy. Dừng lại, nép vào một góc ở bến xe buýt. Một quý ông ăn mặc lịch lãm cũng đứng đợi xe buýt. Ông cố đứng tránh xa bà cụ một chút. Tất nhiên là bà già rồi, chẳng làm hại được ai, nhưng nhỡ bà ấy bị bệnh lây nhiễm thì sao…

Một cô gái cũng đứng đợi xe buýt. Cô liên tục liếc xuống chân bà cụ, nhưng cũng không nói gì.

Xe buýt tới và bà cụ nặng nhọc bước lên xe. Bà ngồi trên chiếc ghế ngay sau người lái xe.

Quý ông và cô gái vội vã chạy xuống cuối xe ngồi. Người lái xe liếc nhìn bà cụ và nghĩ: “Mình không thích phải nhìn thấy cảnh nghèo khổ nầy chút nào!”.

Một cậu bé chỉ vào bà cụ và kêu lên với mẹ:

– Mẹ ơi, bà ấy đi chân đất! Mẹ bảo những ai hư mới đi chân đất, đúng không mẹ?

Người mẹ hơi ngượng ngập kéo tay con xuống: – Andrew, không được chỉ vào người khác! Rồi bà mẹ nhìn ra cửa sổ.

– Bà cụ nầy chắc phải có con cái trưởng thành rồi chứ! – một phụ nữ mặc áo choàng lông thì thầm – Con cái của bà ấy nên cảm thấy xấu hổ mới phải!  Người phụ nữ nầy bỗng cảm thấy mình quả là người tốt, vì mình luôn quan tâm đầy đủ đến mẹ mình.

– Đấy, ai cũng phải học cách tiết kiệm tiền – một chàng trai ăn mặc bảnh bao thêm vào – Nếu bà ấy biết tiết kiệm từ khi còn trẻ thì bà ấy chẳng nghèo như bây giờ!

Một doanh nhân hào phóng bỗng cảm thấy ái ngại. Ông lấy trong ví ra một tờ 10 đôla, ấn vào bàn tay nhăn nheo của bà cụ, nói giọng hãnh diện:

– Đây, biếu bà! Bà nhớ mua đôi giầy mà đi! Rồi ông ta quay về chỗ ngồi, cảm thấy hài lòng và tự hào về mình.

Xe buýt dừng lại khi tới bến và một vài người khách bước lên. Trong số đó có một cậu bé khoảng 16-17 tuổi. Cậu ta mặc chiếc áo khoác to màu xanh và đeo balô cũng to, đang nghe headphone. Cậu trả tiền xe buýt và ngồi ngay vào ghế ngang hàng với bà cụ. Rồi cậu nhìn thấy bà cụ đi chân đất. Cậu tắt nhạc. Cảm thấy lạnh người. Cậu nhìn từ chân bà cụ sang chân mình. Cậu đang đi một đôi giầy cổ lông dành cho trời tuyết. Đôi giầy mới tinh và ấm sực. Cậu phải tiết kiệm tiền tiêu vặt khá lâu mới mua được. Bạn bè đứa nào cũng khen!

Nhưng cậu cúi xuống và bắt đầu cởi giầy, cởi tất, rồi ngồi xuống sàn xe, bên cạnh bà cụ.

– Bà, cháu có giầy đây nầy! – Cậu nói. Một cách cẩn thận, cậu ta nhấc bàn chân lạnh cóng, co quắp của bà cụ lên, đi tất và đi giầy vào chân bà. Bà cụ sững người, chỉ khe khẽ gật đầu và nói lời cảm ơn rất nhỏ.

Lúc đó, xe buýt dừng. Cậu thanh niên chào bà cụ và xuống xe. Đi chân đất trên tuyết.

Những người khách trên xe thò đầu ra cửa sổ, nhìn đôi chân cậu thanh niên, xôn xao bình phẩm.

– Cậu ta làm sao thế nhỉ?- một người hỏi.

– Một thiên thần chăng?

– Hay là con trai của Chúa!

Nhưng cậu bé, người ban nãy chỉ vào bà cụ, quay sang nói với mẹ:

– Không phải đâu mẹ ạ! Con đã nhìn rõ rồi mà! Anh ấy là người bình thường thôi!

Và việc làm đó, thật sự, cũng chỉ cần một người bình thường.~ HẾT ~

Bạn cũng có thể thích

Phải sinh con trai, hạnh phúc mới vẹn toàn

Ai đã dám ăn cắp một quả trứng thì sẽ dám ăn cắp cả một con bò

Bí mật của thiên đàng và địa ngục

Điều tôi muốn biết

Cái chân biết hát

Share
Bài trước Chuyện kể của ông nội
Bài tiếp theo Những tâm hồn băng giá

Truyện mới nhất

Ma gây mù mắt Hantu Buta
Thần thoại Mã Lai - Malaysia Tháng Năm 11, 2021
Bóng ma Hantu Cika
Thần thoại Mã Lai - Malaysia Tháng Năm 11, 2021
Hantu Bungkus hay Hantu Pochong
Thần thoại Mã Lai - Malaysia Tháng Năm 11, 2021
Hantu Bangkit (hồn ma nghĩa địa)
Thần thoại Mã Lai - Malaysia Tháng Năm 11, 2021
- Vòng Trầm Hương -
Ad image

© 2022 Truyện Cho Con - TruyenChoCon.Com. All Rights Reserved.

Welcome Back!

Sign in to your account

Quên mật khẩu?