Câu chuyện thứ nhất
Một ngày nọ con trai 2 tuổi của tôi bất cẩn đụng đầu vào góc bàn bị sưng rồi òa khóc. Một phút sau, tôi bước đến chỗ cái bàn lớn tiếng hỏi: “Cái bàn này, ai đụng vào làm bàn bị đau vậy? Khóc đáng thương như thế?” Con trai tôi ngừng khóc và nhìn tôi bằng đôi mắt ngập nước.
Tôi xoa xoa cái bàn rồi hỏi con: “Ai đã đụng làm cho cái bàn bị đau?”
Con trai tôi đáp: “Bố ơi là con đụng phải ạ.”
Rồi tôi nói: “Ồ, là con đụng à, vậy còn không mau xin lỗi cái bàn đi.”
Con trai mắt còn ươn ướt cúi đầu và nói với cái bàn: “Xin lỗi.”
Từ đó về sau, con tôi đã học được cách chịu trách nhiệm.
Câu chuyện thứ hai
Con trai 3 tuổi của tôi đột nhiên khóc chẳng vì lý do gì cả, tôi hỏi: “Sao vậy, con khó chịu ở đâu à?”
Con trai nói: “Không ạ.”
Tôi lại hỏi: “Vậy thì tại sao con khóc?”
Con trai nhõng nhẽo nói: “Con muốn khóc!”
Rồi tôi nói với con: “Được thôi, con muốn khóc bố mẹ không có ý kiến gì, nhưng con khóc ở đây làm phiền bố mẹ nói chuyện, bố sẽ tìm một chỗ để con khóc thoải mái một mình, khóc xong rồi thì gọi bố mẹ.”
Nói xong, tôi đưa con trai vào phòng tắm rồi nói: “Con khóc xong thì gõ cửa nhé.”
Hai phút sau, con trai gõ cửa nói: “Bố ơi, con khóc xong rồi ạ.”
Tôi đáp: “Được, chắc chắn là khóc xong rồi chứ? Khóc xong rồi thì đi ra đây.”
Từ đó cho đến nay, con trai tôi đã 18 tuổi, và cháu không hề giận cá chém thớt như nhiều đứa trẻ khác.
Câu chuyện thứ ba
Chiều tối tôi dắt con trai 5 tuổi đi dạo thì tình cờ đi ngang qua một con suối nhỏ, tuy nước rất trong có thể nhìn thấy đáy, nhưng nước chảy xiết. Con trai ngẩng đầu nhìn tôi nói: “Bố ơi, con muốn nhảy xuống dưới đó bơi.”
Tôi ngây ra một lúc rồi nói: “Được thôi, bố bơi cùng con. Nhưng chúng ta về nhà thay đồ trước đã.”
Về đến nhà, thay quần áo xong, con trai tỏ ra khó hiểu khi thấy tôi đặt một chậu nước trước mặt. Tôi nói với con: “Con trai, xuống nước bơi thì phải hụp mặt dưới nước, con có biết không?” Con trai gật đầu.
Rồi tôi nói tiếp: “Vậy bây giờ chúng ta luyện tập trước đi xem thử con có thể giữ được bao lâu.” Tôi nhìn đồng hồ.
Con trai cười nói: “Dạ.” rồi hụp mặt vào nước, nhưng chỉ 10 giây sau: “Phì phì, con bị sặc nước rồi, khó chịu quá.”
Tôi nói: “Vậy à? Vậy khi nhảy xuống suối có khi còn khó chịu hơn đấy.” Con trai do dự nói: “Vậy chúng ta đừng xuống suối bơi nữa bố nhé.”
Nghe đến đây, tôi nói: “Được thôi, con không muốn thì chúng ta không đi nữa.”
Từ đó về sau, con tôi đã học được cách thận trọng, không mạo hiểm, suy nghĩ kỹ trước khi hành động.
~ HẾT ~